Bảng
mã Unicode là gì ? so sánh sự khác biệt của các bảng mã Unicode UTF7 , UTF 16 ,
UTF 32 , UTF 8 ?
Trả lời
Bảng
mã Unicode (hay còn gọi là bảng mã thống nhất , mã đơn nhất) : là bộ mã chuẩn quốc tế được thiết kế để dùng làm bộ mã duy nhất cho tất
cả các ngôn ngữ khác nhau trên thế giới, kể cả các ngôn ngữ sử dụng ký tự tượng hình phức
tạp như tiếng Trung Quốc, tiếng Việt Nam , tiếng Thái Lan … Vì những điểm ưu việt đó, Unicode đã
và đang từng bước thay thế các bộ mã truyền thống, kể cả bộ mã tiêu chuẩn ISO 8859 và hiện đang được hỗ trợ trên rất nhiều phần mềm cũng như các trình ứng
dụng, chẳng hạn Windows.
Sự
khác biệt giữa các bảng mã là :
UTF 8 : UTF-8 là một cách mã hóa để có tác dụng giống như UCS-4
(cũng là UTF-16), chứ không phải có code point nào khác. UTF-8 được thiết kế để
tương thích với chuẩn ASCII. UTF-8 có thể sử dụng từ một (cho những ký tự trong ASCII) cho đến 6 byte để biểu diễn một
ký tự.
Chính vì
tương thích với ASCII, UTF-8 cực kỳ có lợi thế khi được sử dụng để bổ sung hỗ
trợ Unicode cho các phần mềm có sẵn. Thêm vào đó, các nhà phát triển phần mềm
vẫn có thể sử dụng các hàm thư viện có sẵn của ngôn ngữ lập trình C để so sánh (comparisons) và xếp
thứ tự. (Ngược lại, để hỗ trợ các cách mã hóa 16 bit hay 32 bit như ở trên, một
số lớn phần mềm buộc phải viết lại do đó tốn rất nhiều công sức. Một điểm mạnh
nữa của UTF-8 là với các văn bản chỉ có một số ít các ký tự ngoài ASCII, hay
thậm chí cho các ngôn ngữ dùng bảng
chữ cái Latinh như tiếng Việt,tiếng Anh ,tiếng Đức ...; cách mã hóa kiểu này
cực kỳ tiết kiệm không gian lưu trữ.
UTF-8 được
thiết kế đảm bảo không có chuỗi byte của ký tự nào lại nằm trong một chuỗi của
ký tự khác dài hơn. Điều này khiến cho việc tìm kiếm ký tự theo byte trong một
văn bản là rất dễ dàng. Một số dạng mã hóa khác (như Shift-JIS) không có tính chất này khiến cho việc xử lý chuỗi ký tự
trở nên phức tạp hơn nhiều. Mặc dù để thực hiện điều này đòi hỏi phải có độ dư
(văn bản sẽ dài thêm) nhưng những ưu điểm mà nó mang lại vẫn nhiều hơn. Việc
nén dữ liệu không phải là mục đích hướng tới của Unicode và việc này cần được
tiến hành một cách độc lập.
Các quy định
chính xác của UTF-8 như sau (các số bắt đầu bằng 0x là các số biểu diễn trong hệ thập lục phân )
·
Các ký tự có giá trị nhỏ hơn 0x80, sử dụng 1
byte có cùng giá trị.
·
Các ký tự có giá trị nhỏ hơn 0x800, sử dụng 2
byte: byte thứ nhất có giá trị 0xC0 cộng với 5 bit từ thứ 7 tới 11 (7th-11th
least significant bits); byte thứ hai có giá trị 0x80 cộng với các bit từ
thứ 1 tới thứ 6 (1st-6th least significant bits).
·
Các ký tự có giá trị nhỏ hơn 0x10000, sử dụng
3 byte: byte thứ nhất có giá trị 0xE0 cộng với 4 bit từ thứ 13 tới 16; byte thứ
hai có giá trị 0x80 cộng với 6 bit từ thứ 7 tới 12; byte thứ ba có giá trị 0x80
cộng với 6 bit từ thứ 1 tới thứ 6.
·
Các ký tự có giá trị nhỏ hơn 0x200000, sử dụng
4 byte: byte thứ nhất có giá trị 0xF0 cộng với 3 bit từ thứ 19 tới 21; byte thứ
hai có giá trị 0x80 cộng với 6 bit từ thứ 13 tới 18; byte thứ ba có giá trị
0x80 cộng với 6 bit từ thứ 7 tới thứ 12; byte thứ tư có giá trị 0x80 cộng với 6
bit từ thứ 1 tới thứ 6.
Hiện nay,
các giá trị khác ngoài các giá trị trên đều chưa được sử dụng. Tuy nhiên, các
chuỗi ký tự dài tới 6 byte có thể được dùng trong tương lai.
·
Chuỗi 5 byte sẽ lưu trữ được mã ký tự chứa đến
26 bit: byte thứ nhất có giá trị 0xF8 cộng với 2 bit thứ 25 và 26, các byte tiếp
theo lưu giá trị 0x80 cộng với 6 bit có ý nghĩa tiếp theo.
·
Chuỗi 6 byte sẽ lưu trữ được mã ký tự chứa đến
31 bit: byte thứ nhất có giá trị 0xFC cộng với bit thứ 31, các byte tiếp theo
lưu giá trị 0x80 cộng với 6 bit có ý nghĩa tiếp theo.
UTF
32 :
Cách
đơn giản nhất để lưu trữ tất cả các 220+216 Unicode code points là sử dụng
32 bit cho mỗi ký tự, nghĩa là, 4 byte – do đó, cách mã hóa này được Unicode gọi
là UTF 32 và ISO/IEC 10646 gọi là UCS-4 . Vấn đề chính của cách này là nó hao chỗ hơn 4 lần so với
trước kia, do đó nó ít được dùng trong các vật nhớ ngoài (như đĩa, băng). Tuy
nhiên, nó rất đơn giản, nên một số chương trình sẽ sử dụng mã hóa 32 bit bên
trong khi xử lý Unicode.
UTF 16
:
UTF-16 là một cách mã hóa dùng Unicode 20
bit. Các ký tự trong BMP được diễn tả bằng cách dùng giá trị 16-bit của code
point trong Unicode CCS. Có hai cách để viết giá trị 16 bit trong một dòng (stream)
8-bit. Có lẽ bạn đã nghe qua chữ endian. Big Endian có nghĩa là
cho Most Significant Byte đi trước, tức là nằm bên trái – do
đó ta có UTF-16BE. Còn Little Endian thì ngược lại, tức là Least
Significant Byte đi trước – do đó ta có UTF-16LE. Thí dụ, giá trị
16-bit của con số Hex1234 được viết là Hex12 Hex34 trong Big Endian và Hex34
Hex12 trong Little Endian.
Những ký hiệu không nằm trong BMP được biểu
diễn bằng cách dùng surrogate pair (cặp thay thế). Code points
có giá trị từ U+D800 đến U+DFFF được dành riêng ra để dùng cho mục đích này. Trước
hết, một code point có 20 bit được phân ra làm hai nhóm 10 bit. Nhóm Most
Significant 10 bit được map vào một giá trị 10 bit nằm trong khoảng từ u+D800
đến u+DBFF. Nhóm Least Significant 10 bit được map vào một giá trị 10 bit nằm
trong khoảng từ U+DC00 đến U+DFFF. Theo cách đó UTF-16 có thể biểu diễn được
những ký hiệu Unicode có 20 bit.
UTF
7 :
Chuẩn
hóa được ít dùng nhất có lẽ là UTF-7. Chuẩn MIME yêu cầu mọi thư điện tử phải được gửi dưới dạng
ASCII cho nên các thư điện tử nào sử dụng mã hóa Unicode được coi là không hợp
lệ. Tuy nhiên hạn chế này thường bị hầu hết mọi người bỏ qua. UTF-8 cho phép
thư điện tử sử dụng Unicode và đồng thời cũng phù hợp với tiêu chuẩn. Các ký hiệu
ASCII sẽ được giữ nguyên, tuy nhiên các ký tự khác ngoài 128 ký hiệu ASCII chuẩn
sẽ được mã hóa bằng một sequence hay một dấu '+'
theo sau một ký tự Unicode được mã hóa bằng Base64, và kết thúc bằng một dấu
'-'. Ký tự '+' nổi tiếng sẽ được mã hóa thành '+-'.
>>>>> Download Now
ReplyDelete>>>>> Download Full
>>>>> Download LINK
>>>>> Download Now
>>>>> Download Full
>>>>> Download LINK tq